Một thành phố nhỏ, hiền lành nằm phía tây nước Anh, Norwich kín đáo, nhẹ nhàng và ngọt ngào. Tôi đến Norwich vào một ngày hè tháng 6 không nhiều nắng cùng một em gái trẻ đáng yêu. Tôi luôn đặt câu hỏi “nơi đây có gì?” để tôi dành 36h cho nó thay vì đi những thành phố khác. Nhưng sau 12 tiếng lang thang khắp các con phố nhỏ thì phải thừa nhận Norwich là một thành phố để hò hẹn, hò hẹn trong 12h.
Cuối tuần, khi quỹ thời gian không nhiều, chi phí hạn hẹp và tâm hồn khao khát tìm một chỗ hẹn nào đó ngoài London, tôi sẽ không ngần ngại nắm tay chàng trai của mình lên chuyến xe bus 3 tiếng đế tới Norwich. Thế đến nơi rồi, chúng tôi sẽ:
1. Khám phá khu chợ cuối tuần
Norwich hay tổ chức một phiên chợ vào cuối tuần ngay trong trung tâm thành phố. Chợ bắt đầu từ trưa đến tầm 2-3h chiều, trời mưa thì chợ nghỉ ==’ . Các sạp được thiết kế ngay hàng thẳng lối, cứ mỗi một sạp sẽ được ở trong một căn nhà gỗ với các mái ngói đủ màu sắc. Nếu từ trên cầu chụp xuống khu chợ, những mái ngói ấy sẽ dệt nên dải cầu vồng sinh động, bắt mắt. Trông dễ nhưng tìm được một góc chụp tử tế thì không hề dễ chút nào. Mặt hàng được bày bán trong chợ thì đủ các kiểu, nào là hoa (hoa mẫu đơn ở đây nở to hơn lòng bàn tay của tôi), rau – trái cây tươi (trái cây và rau ở đây to hơn và tươi hơn ở London, không phải lo rửa qua trước khi ăn đâu nhé! Cứ vô tư mà ăn thôi, còn lại trời tính). Ngoài ra còn có quần áo, túi xách, ví, vỏ điện thoại các kiểu (các mặt hàng này giống như những mặt hàng được bày bán tại Sài Gòn Square nên tạm thời tôi sẽ không bình luận về chúng). Điểm đặc biệt ở khu chợ này là chợ có bán khoai tây chiên rất ngọn, ấy là khoai tây tươi chứ không phải khoai tây đông lạnh như ở các quán ăn nhanh. Khoai nóng hổi chỉ với 2 pound, nhiều thiệt nhiều, ăn cùng với dấm, muối hay sốt cà ri. Bạn sẽ được tự tay rắc muối lên khoai tây của mình nên đừng lo nó quá mặn. Bạn sẽ thấy rất nhiều người địa phương đứng xếp hàng chỉ chờ để mua khoai tây chiên thôi ấy, như vậy đã đủ hiếu kì chưa nào?
2. Một chút trà, một chút ngọt ngào
Sau ki tham quan khi chợ và lạc mình vào những con phố nhỏ của Norwich, ‘phòng trà’ Biddy là sự lựa chọn tuyệt vời thứ hai cho tôi và anh để tận hưởng buổi trà chiều với nhau. Người ta vẫn bảo các tiệc “trà chiều” chỉ dành cho các quý cô, “quý bà” dư thời gian, thích tụ tập bàn tán chuyện chồng con. Nhưng với tôi, “trà chiều” cũng là thời điểm lý tưởng cho một cuộc hẹn hò với người thương. Tôi và anh sẽ vừa nhâm nhi trà và bánh, vừa tán dóc đủ chuyện trên đời, vừa xem lại ảnh chụp của ngày hôm nay, rồi lâu lâu sẽ lại nắm lấy tay nhau – siết nhẹ, biết đòi hỏi gì ở khoảnh khắc nữa bây giờ? Biddy là ‘phòng trà’ đẹp nhất mà tôi từng đến ở Anh. Biddy có giếng trời đầy ánh sáng. Biddy còn đẹp và đáng yêu đến từng ngóc ngách, đi đến đâu, tôi lại cầm máy ảnh bấm ‘tách, tách’ lia lịa không ngại ngần. Trà tổng hợp (mixed) và trà cherry khá xứng đáng để tôi thử một lần nữa và giới thiệu cho mọi người cùng thử. Biddy còn phục vụ cả scone, sandwich và cupcake (cực kì chuẩn Anh). Bánh cupcakes ở đây được làm bằng đường icing bắt hình hoa hồng trang nhã. Tuy vậy bánh có hơi ngọt (với tôi) nhưng nếu dùng với trà thì vừa đủ. Đi Norwich nên đi Biddy vì sau này bạn sẽ chẳng tìm được một “phòng trà” nào đẹp, cực kì nữ tính, ngọt ngào ở “mọi góc nhìn” như ở đây.
3. Waffle là món chính? Tại sao không nhỉ?
Lang thang tung tẩy, cắm trại ngoài bở sông thì cũng đã dến lúc thưởng thức buổi chiều. “the Waffle House” – một quán ăn gia đình ‘nhỏ nhắn’ chuyên làm bánh waffle trong Norwich nhưng vô cùng tấp nập khách ra vào. Vào giờ cao điểm thì bạn hoàn toàn phải chấp nhận việc đứng xếp hàng từ 15-20 phút để có bàn. Nói không ngoa nhưng cho dù đó là món tráng miệng hay món chính, thì những miếng bánh waffle giòn rụm sẽ mang đến cho thực khách cảm giác thích thú vô cùng. Quán có phục vụ trà nóng với sữa và đường, trà thơm và ngon, đủ để ủ ấm. Trà blackcurrent và earl grey là sự lựa chọn không tồi. Cô em gái chọn món waffle ăn kèm với salad thịt bò kiểu Thái, salad không quá ngọt và có vị chua chua thanh thanh, thịt bò mềm và bánh waffle vàng ươm giòn giòn. Tôi chọn món ngọt “đặc biệt trong ngày”, bánh waffle với mứt dâu và kem va-ni. Ở đây có kem va-ni cực ngon nhé, mùi thanh – đủ béo – không quá ngọt, ăn rồi mà lên London vẫn nhớ mãi. Với một cái giá hơi chát (12 pound mỗi người), “The Waffle House” vẫn là một nơi nên đến và nên thử vì sẽ không tìm được một nơi nào như nơi đây ở Anh.
4. Xem phim tại rạp? Sang chảnh chút chơi
Thay vì đi club hay vô pub uống rượu hay cocktail và tán dóc như mọi khi, tôi sẽ dụ dỗ chàng trai của mình cùng thử một hoạt động vô cùng ‘classic’ – cổ điển nhưng cực kì ngọt ngào: cùng nhau xem một xuất phim muộn tại rạp Odeon? Đó không nhất thiết phải là một bộ phim tính cảm ướt át đến mức lũ con gái phải khóc rưng rức nhưng đó có thể là một bộ phim dễ chịu và vui vẻ cho cả đôi bên. Thời gian coo phim là khoảng thời gian tuyệt nhất cho cả hai cá nhân được ở gần nhau, được thở trong một bầu không khí mà không cần phải trao đổi quá nhiều. Chúng ta ở cạnh nhau, dựa via vào nhau để cảm nhận sự bình yên trong tim mình. Và sau đó sẽ leo lên chuyến xe muộn, dựa vào nhau đánh một giấc chờ đến ga Victoria, London.
Gì thì tôi vẫn muốn một lần nữa trở lại Norwich. Nhưng sẽ không đi một mình mà là hẹn hò 12h với chàng trai của tôi ở một nơi: không quá vồn vã như London, lại không hoàn toàn thanh bình như Cornwall. Đó chỉ là một nơi thật nhỏ, thật thanh bình đôi khi lại mang màu sắc hơi tẻ nhạt. Nhưng ở đây, bạn được làm, được thưởng thức những công việc, những món ăn thuở nhỏ bạn đã ghiền đến phát điên ấy với người bạn thương. Hẹn Norwich tháng 9 này nhé!
Một chút bình yên,
Sài Gòn, một cuối tuần vui vẻ
Uyển Anh